Tả người mẹ thân yêu của em

Tả người mẹ thân yêu của em

Bài làm:

Mẫu 1: 

         “Mẹ ơi, đời mẹ khổ nhiều

Trách đời, mẹ giận bao nhiêu cho cùng

Mà lòng yêu sống lạ lùng

Mẹ không phút nản thương chồng, nuôi con.”

  Trong gia đình ai cũng quan tâm chăm sóc cho em, dành cho em tình cảm sâu nặng nhưng người luôn kề bên em lúc em buồn hay vui đó chính là mẹ .

  Mẹ em năm nay 36 tuổi, nghề của mẹ khá đơn giản nhưng mẹ cũng ít khi rảnh rỗi vì phải đi làm thêm ngoài giờ để kiếm tiền chăm lo cho chúng em . Có thể dáng mẹ không cao , mẹ cũng không đẹp nhưng đối với em , trong mắt em mẹ luôn là người phụ nữ đẹp nhất trên đời không ai có thể sánh bằng mẹ . Mái tóc mẹ dài và mượt. Mẹ sở hữu khuôn mặt đẹp đi kèm đôi mắt long lanh như hai giọt sương . Nụ cười tỏa nắng của mẹ luôn động viên em học tập mỗi ngày . Tất cả mọi thứ hòa quyện đã tôn lên vẻ dịu dàng , trìu mến , ân cần của mẹ với em . Mẹ là một nàng tiên luôn che chở , đùm bọc , yêu thương em chính vì thế em yêu mẹ rất nhiều

Những lúc em ốm đau mẹ luôn ở bên cạnh em, mẹ có thể thức thâu đêm vì lo lắng cho em : 

       “ Những ngôi sao thức ngoài kia

Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con

Đêm nay con ngủ giấc tròn

Mẹ là ngọn gió của con suốt đời ” 
 
  Những câu thơ ấy cũng đã đủ để nói về tình yêu thương, sự quan tâm chăm sóc của mẹ với em . Em cũng cảm thấy tội nghiệp cho những đứa trẻ bất hạnh mồ côi mẹ vì chỉ có mẹ là tuyệt vời nhất trong mỗi con người chúng ta .

   Trước kia lúc em còn nhỏ chưa biết điều, khi bị mẹ mắng em cảm thấy ghét mẹ, ức mẹ, căm thù mẹ và nghĩ rằng không cần mẹ mình cũng sống tốt . Khi đó em bắt đầu học lớp 2, chỉ vì nói chuyện trong giờ học mà em bị cô nhắc nhở nhiều lần và báo tin cho mẹ . Mẹ em biết nên tha cho lần đầu . Nhưng đến lần thứ 2 em vẫn tái phạm và bị mẹ phạt nhẹ . Đến lần thứ ba mẹ em vừa đánh vừa quát mắng em . Lúc đó em chỉ muốn bỏ nhà ra đi cho khuất mắt mẹ , để mẹ khỏi phải nhìn thấy mà ngứa mắt . Rồi tự nhiên em nảy ra một suy nghĩ hồ đồ : “Không biết mình có phải con của mẹ không nhỉ mà nếu phải thì sao mẹ phải đánh nhiều thế chắc mình chỉ là con rơi bị mẹ nhặt về nuôi thôi mà kiểu gì thì sau này mẹ cũng đuổi mình đi nên bây giờ thích làm gì mà chẳng được” Em vẫn ngang bướng và không nghe lời mẹ . Nhiều khi ngồi học tự nhiên nước mắt em chảy ra rồi phát ra những suy nghĩ như : mẹ là một bà phù thủy độc ác nếu không phải con của mẹ thì mẹ đừng đánh chứ . Đã có nhiều lần em bị điểm kém và làm mẹ cực kì thất vọng nhưng cái suy nghĩ đó vẫn giữ nguyên trong đầu em : Thất vọng về con thì mẹ vẫn còn em Bống mà mẹ kì vọng vào nó đi đừng phụ thuộc vào con làm gì nữa. Lúc đó em không hề biết mẹ buồn bã như thế nào . Đến năm em lên lớp 4 , em được học bài về tình mẫu tử và câu nói : “Yêu cho roi cho vọt ghét cho ngọt cho bùi” . Bây giờ khi đã lớn lên em mới ngộ nhận và rất hối hận vì những lời nói của mình khi đó em mong rằng có thể quay lại thời gian trước kia nói với mẹ lời xin lỗi chân thành . Mẹ suốt ngày đi làm kiếm tiền nuôi mình ăn học ,bận bịu làm hết việc này tới việc kia chỉ vì mình. Mà mình lại nghĩ ra những lời lẽ ngang ngược về mẹ như vậy . Sao hồi đó em không nghĩ rằng : Mẹ đánh mình để mình học hỏi lần sau rút kinh nghiệm thôi thì bỏ qua lần này vậy, lần sau mình cố gắng hơn . Giờ nghĩ lại thì thấy mình thật là ngốc là một đứa con bất hiếu .

    Mẹ ơi con xin lỗi , con yêu mẹ nhiều lắm ! Đứa con bất hiếu có óc mà không biết suy nghĩ mong mẹ tha lỗi và con biết tấm lòng mẹ luôn mở rộng và vô cùng ấm áp mà . Mẹ ơi, mãi yêu con nhé ! Yêu mẹ nhiều nhiều . Con sẽ luôn cố gắng học tập tốt để không phụ lòng mẹ và công lao mẹ nuôi con khôn lớn từng ngày . Nhất định sau này con sẽ trả ơn mẹ và đền bù lại cho mẹ gấp bội lần bây giờ mẹ nhé !

Mẫu 2:

   Tuổi thơ em không được may mắn như bao đứa trẻ khác. Từ khi sinh ra em đã mồ côi cha. Một mình mẹ nuôi em khôn lớn, mẹ là người cha, người mẹ tuyệt vời nhất trên đời này. Nhưng khi em lên chín tuổi, thời gian quá ngắn giữa mẹ và em thế nhưng mẹ đã bỏ em một mình bơ vơ trên cõi đời này mà ra đi. Chỉ chín tuổi còn quá nhỏ để hiểu được sâu sắc việc mãi mãi không có mẹ bên cạnh. Nhưng hình ảnh ngày nào của mẹ thì không bao giờ phai trong em, mỗi bước chân em đi như có bóng mẹ soi đường, chỉ lối. Mẹ là người sống mãi mãi trong lòng em.

   Mẹ là người phụ nữ mạnh mẽ, mẹ luôn sống vì em. Tuy cuộc sống vất vả và phải sống chung với căn bệnh hiểm nghèo nhưng mẹ sống rất lạc quan, yêu đời. Dáng mẹ cao, làn da xám đen vì nắng gió. Khuôn mặt phúc hậu, hiền từ. Mẹ luôn dạy bảo em những điều tốt nhất. Mẹ động viên những khi em buồn, em thất bại. Mẹ luôn lo lắng, mang những điều tốt đẹp nhất đến cho em còn em thì chỉ biết làm mẹ buồn, mẹ khóc.

  Mẹ dạy rất nhiều điều “Phải sống trung thực, ngay thẳng. Phải biết ơn nhưng không được nhớ oán. Phải biết tha thứ yêu thương người khác. Nhất định chị em phải đoàn kết với nhau mà sống, đừng để mọi người chê cười con không có người dạy”. Đó là tất cả những gì mẹ để lại cho em trước lúc ra đi. Lúc đó, em chẳng hiểu gì cả, cứ sống vô tư có mẹ cũng như không có mẹ. Nhưng Mẹ ơi? Giờ con mới hiểu mồ côi mẹ là gì? Giờ con mới biết những lời nói đó là tài sản quý giá nhất mà mẹ đã dành cho con. Con nhớ mẹ nhiều lắm, nhất định con sẽ làm theo những gì mẹ dạy.

  Mẹ đã vượt qua khó khăn để sống và em cũng sẽ thế. Mẹ luôn là một vầng ánh sáng soi đường dẫn lối cho em. Những nụ cười của mẹ sao nó cứ hiện mãi trong đầu em cả lúc mẹ ra đi nữa. Giờ em muốn được nắm tay mẹ, muốn được ngồi vào lòng mẹ nhưng không thể! Mẹ rất thương yêu em, mẹ đã hi sinh cuộc đời mình để em được sống tốt hơn. Ngày ấy, lúc mẹ đau đớn giữa đêm khuya, thấy mẹ đau em chẳng biết làm gì mà chỉ biết khóc. Mẹ nắm tay em và cười trong những giọt nước mắt “Mẹ không sao đâu con. Thế là em đã ngủ thiếp đi, sao em lại khờ dại đến ngu ngốc thế chứ? Em hiểu mẹ yêu em nhường nào và em cũng vậy. Tuy giờ không có mẹ bên cạnh nhưng mẹ vẫn sống trong tâm trí em. Em sẽ sống thật tốt để mẹ được vui lòng, giờ em chỉ có thể làm được thế thôi.

   Mẹ là người thế đó, em chỉ có thể nói là mẹ em rất tuyệt. Mẹ là người em yêu quý nhất trên đời và dù mẹ đã đi xa nhưng mẹ vẫn như còn đó đứng bên cạnh em. Giá như, em được sống lại với mẹ dù chỉ là một ngày. Em sẽ chăm sóc cho mẹ, việc mà em chưa từng làm, em sẽ làm mẹ vui, không làm mẹ phải khóc. Và điều em muốn nói với mẹ là :“Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều, con rất muốn được sống và lo cho mẹ. Mẹ ơi! Con rất muốn”.

   Hỡi những ai còn mẹ thì đừng làm mẹ mình phải khóc, dù chỉ là một lần!

Mẫu 3: 

   Trong gia đình, vì em là con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất.

   Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng. 

  Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường… Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhở chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.

    Mẹ em thật đáng quý, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời nhất trong cuộc đời em… Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!

Mẫu 4:

    Mẹ là tiếng gọi đầu đời của mỗi con người và là tiếng gọi thân thương nhất. Mẹ đã sinh ra và nuôi dưỡng chúng ta nên người chính vì vậy mà mẹ là người mà ai ai cũng vô cùng yêu quý và kính trọng nhất trên đời.

     Mẹ em năm nay ngoài 30 tuổi. Mẹ chẳng phải là bác sĩ hay kĩ sư mẹ chỉ là một nông dân bình thường. Mẹ em có vóc dáng thon thả. Mặt mẹ hình trái xoan trông rất xinh. Ai đã từng gặp mẹ một lần thì khó có thể quên được. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt đen láy thể hiện sự thông minh sắc xảo em rất thích ngắm nhìn đôi mắt ấy. Đôi mắt ấy như biết nói, biết cười, động viên, khích lệ em học tập, biết xoa dịu nỗi đau trong em. Ai cũng bảo người nào có chiếc mũi dọc dừa thì sẽ rất xinh. Mẹ em đâu có chiếc mũi dọc dừa mà em nhìn mẹ cũng rất xinh. Mặc dù mẹ vất vả cả ngày nhưng lúc nào trên đôi môi của mẹ cũng nở nụ cười tươi rói. Nước da trắng hồng thời con gái của mẹ giờ đã chuyển sang màu ngăm ngăm. Mái tóc dài đen mượt của mẹ luôn được buộc gọn gàng sau gáy .Em rất thích mẹ mặc chiếc quần bò màu xanh với chiếc áo màu vàng nhạt rất hợp với dáng người của mẹ.

Mẹ là người phụ nữ xứng đáng với 4 chữ "Công - dung - ngôn  -hạnh". Tất cả mọi công việc trong gia đình đều đổ dồn lên đôi vai của mẹ. Mẹ chăm lo cho hai chị em em từ cái ăn đến cái mặc. Sáng nào mẹ cũng dậy từ rất sớm để chăm lo cho cả gia đình. Mẹ là người luôn yêu thương chồng con hết mực. Hễ trong nhà có ai bị ốm mẹ đều phải thức trắng cả đêm để chăm sóc.

Em nhớ có lần đã không nghe lời mẹ đi bắt ve sầu với chúng bạn giữa trời nắng chang chang. Tối về em bị ốm rất cao. Mẹ vội vàng đi tìm lá để xông cho em, mẹ còn nấu cháo tía tô cho em ăn. Nhìn mẹ vất vả, lo lắng cho em, em thấy ân hận vô cùng. Lúc đó, em chỉ muốn ngồi dậy ôm trầm lấy mẹ mà nói: "Mẹ ơi con xin lỗi mẹ! Từ nay con sẽ nghe lời mẹ".

Mẹ em tuy rất hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc với chúng em. Mặc dù cả ngày luôn bận rộn với công việc nhưng tối đến mẹ vẫn kèm em học bài. Những lúc em bị điểm kém, mẹ không đánh mắng em mà mẹ chỉ động viên an ủi em phải cố gắng. Mẹ nói hai chị em em là tất cả niềm hy vọng của mẹ. Chính mẹ là người đã chuyền sức mạnh cho em để em cố gắng trong học tập.

     Mẹ của em thật tuyệt vời. Được bên mẹ mỗi ngày lòng em vui sướng biết bao. Em sẽ học tập thật giỏi để mẹ vui lòng.

Mẫu 5: 
 
    Những ngày gần đây, Sài Gòn cứ mưa tầm tã, mưa dầm dề, mưa như tiếng nỉ non, day dứt của đất trời mãi không thôi. Mưa mãi như thế, nên đường Sài Gòn dần biến thành sông.

     Giữa cảnh trời đất mù mịt ấy, chúng ta thấy được nhiều cảnh tượng ấm áp và cảm động đến lạ. Trong đó có hình ảnh một người mẹ, giữa cơn mưa âm ỉ, nước ngập quá bánh xe, ra sức lội nước và đẩy chiếc xe chết máy về phía trước, cố gắng giữ cho đứa con của mình được khô ráo. Hình ảnh ấy khiến cho bất cứ ai nhìn vào cũng thấy sự bao la của tình mẫu tử.

  Tình mẫu tử là tình yêu người mẹ dành cho đứa con của mình, kể từ khi đứa con ấy chưa tượng hình đến lúc mẹ nhắm mắt xuôi tay. Tình cảm ấy là vô điều kiện, chẳng có người mẹ nào lúc chăm con lại nghĩ về việc sau này mình được báo hiếu như thế nào, chỉ cần con lớn lên khỏe mạnh là đủ.

  Khi còn trẻ các cô gái có thể đôi lúc yếu đuối, nũng nịu hay thậm chí chảnh chọe. Nhưng khi đã là mẹ thì tình mẫu tử sẽ cho các cô sức mạnh để cứng rắn, kiên cường vì con mà đứng ra nơi đầu sóng ngọn gió, bởi con là tất cả. Có thể nói, tình mẫu tử không phải thứ tình cảm giản đơn, mềm yếu mà là sức mạnh, là phép nhiệm màu của loài người.

  Khi con còn bé thơ, chập chững tập đi tập nói, thì mẹ sẽ đứng ra chở che cho con, cản những sóng gió cuộc đời, tặng con một tuổi thơ yên bình, ấm áp. Rồi khi con lớn lên từng bước vào đời, mẹ vẫn luôn ở phía sau âm thầm dõi theo con và dẫu con có đi xa đến đâu, chỉ cần quay đầu lại, mẹ vẫn luôn ở đó vì mẹ là nhà, là yêu thương. Tình mẫu tử đến với những phụ nữ một cách tự nhiên. Giây phút họ biết rằng mình đang mang trong người một sinh linh bé nhỏ thì trong tim họ tự dưng sẽ nảy sinh cảm giác yêu thương và bảo vệ sinh linh ấy. Thứ tình cảm thiêng liêng ấy không hữu hình như cơm ăn, áo mặc hằng ngày nhưng thiếu nó, ắt hẳn không đứa con nào có thể lớn lên toàn vẹn.

  Tình mẫu tử còn đồng nghĩa với tình bao dung vô hạn. Dù con có phạm sai lầm gì đi nữa, dù cả thế giới có quay lưng với con thì mẹ vẫn sẵn sàng ôm con vào lòng, tha thứ cho con tất cả. Chúng ta có thể thấy hình ảnh những người mẹ tóc bạc phơ, tấm lưng còng xuống vẫn cần mẫn tay xách nách mang các thứ vào trại giam thăm những đứa con lầm lỡ.

  Tình mẫu tử còn là sự hy sinh. Chúng ta có thể thấy những tấm gương vượt khó, những học sinh vùng nông thôn nghèo đỗ thủ khoa, á khoa các trường đại học, nhưng mấy ai thấy rằng phía sau đó là những người mẹ chân lấm tay bùn, bán mặt cho đất, bản lưng cho trời, chắt chiu từng đồng để nuôi con ăn học.

  Còn có bao nhiêu người phụ nữ ngoài kia, vốn có thể hưởng thụ một cuộc sống an nhàn, sung túc nhưng vẫn lao vào lam lũ kiếm tiền để cho con có một tương lai tốt đẹp hơn. Sự hy sinh của mẹ chẳng ai có thể diễn tả hết bằng lời, như một nhà thơ đã viết:

  Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá
  Sao đong đầy hai tiếng: Mẹ ơi.

  Tình mẫu tử không chỉ nuôi đứa trẻ lớn khôn và còn nó giúp người phụ nữ trưởng thành hơn, dạy họ biết sống vị tha, vị kỷ, biết dẹp bỏ những yêu thích của mình để dành tất cả cho con, dạy họ sống điềm tĩnh, sống mạnh mẽ để làm gương, làm lá chắn cho suốt cuộc đời đứa con bé bỏng.

  Mẹ yêu con nhiều là thế, nhưng đâu phải lúc nào con cũng hiểu lòng mẹ, cũng biết thương mẹ như mẹ thương con. Như đứa con trong bức ảnh kia, tuổi trẻ sức dài vai rộng vậy mà để mẹ mình lội nước giữa cơn mưa tầm tã.

  Trên đời còn nhiều người còn không tốt hơn thế nữa. Họ hỗn hào, họ vô ơn với bậc sinh thành. Chỉ cần một lời mẹ lớn tiếng cũng đủ khiến họ giận dỗi bỏ đi, làm người mẹ ở nhà lo lắng khôn nguôi.

  Nhưng bất hiếu với mẹ nhất là khi mẹ đã hy sinh tất cả, cố gắng mỗi ngày để lo cho ta mà ta lại chây lười, lại không chịu học hành, làm việc, chỉ biết ăn bám mẹ mà thôi. Những người như thế thật đáng trách biết bao.
 
  Còn có những người mặc kệ công sinh thành dưỡng dục của mẹ, chỉ vì gia cảnh nghèo khó mà trách mẹ không lo được cho mình.

  “Con không chê cha mẹ khó, chó không chê chủ nghèo”, những người trách mẹ như thế, không hề xứng đáng với tình cảm đấng sinh thành dành cho họ.

   Bản thân tôi cũng có lúc giận dỗi mẹ. Nhưng khi khôn lớn hơn một chút, tôi đã hiểu mẹ đã hy sinh cho mình nhiều đến chừng nào. Vì thế, mỗi ngày tôi luôn cố gắng học tập, phụ giúp mẹ thật nhiều. Có thể tôi không cho được mẹ sung sướng nhưng tôi chắc chắn có thể cho mẹ hạnh phúc mỗi ngày.

   Có thể mẹ không cho được con điều tốt nhất trên thế giới nhưng mẹ sẽ cho con điều tốt nhất mà mẹ có. Tình mẹ vĩ đại như thế, cho nên tôi hy vọng rằng bất kỳ người nào cũng sẽ nhận được niềm vui, hạnh phúc và sự yêu thương tương xứng từ những đứa con của họ.

Mẫu 6: Viết đoạn văn ngắn

   Trong gia đình em, người mà em yêu quý và kính trọng nhất là mẹ. 

   Năm nay, mẹ ba chín tuổi. Dáng người thon thả. Mái tóc dài mượt mà và óng ả. Khuôn mặt trái xoan. Đôi mắt mẹ sáng long lanh như ngọn đuốc dõi theo từng bước đi của em. Môi mẹ đỏ tươi , luôn in lại những nụ cười rạng rỡ . Làn da của mẹ trắng mịn như được thoa một lớp phấn . Mẹ ăn mặc rất giản dị nhưng lại toát lên vẻ sang trọng. Hằng ngày, ngoài những công việc giảng dạy ở trường và tham gia các công tác đoàn thể mẹ còn phải lo chăm sóc chu đáo cho gia đình . Tối đến, dù bận soạn bài nhưng mẹ vẫn dành thời gian giảng bài cho em . Những hôm em ốm, nhờ có bàn tay mẹ chăm sóc mà em đã nhanh khỏi để đến trường. Hằng ngày, mẹ phải dậy sớm để lo bữa sáng cho gia đình. Công việc bận rộn như vậy nhưng lúc nào mẹ cũng rất vui . Mẹ không những là người mẹ dịu dàng, đảm đang mà mẹ vừa là người chị , người bạn của em những lúc vui buồn . Có mẹ, em thấy ấm lòng. Em rất kính trọng mẹ em, mẹ xứng đáng là người “ Giỏi việc trường , đảm việc nhà” mà nhà trường đã trao tặng danh hiệu cho mẹ trong công tác .

   Em rất yêu quý mẹ em. Em sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng với công sinh thành và nuôi dưỡng của mẹ.

Bài đăng

Cách trả lời thông minh khi bị chửi bị cà khịa

Thuyết Trình Về Gia Đình

Thuyết Minh Về Biển Mỹ Khê Quảng Ngãi

Ngữ Văn 6 Bài 6 Đọc: Gió lạnh đầu mùa (Thạch Lam) - Chân trời sáng tạo

Ngữ văn 6 - Bài 9: Tóm tắt bằng sơ đồ nội dung của một văn bản đơn giản - Kết nối tri thức

Ngữ văn 6 – Bài 10 : Trái Đất - Mẹ của muôn loài - Chân trời sáng tạo

Thuyết Minh Về Một Danh Lam Thắng Cảnh Ở Huế

Thuyết Minh Về Bài Thơ Tiểu Đội Xe Không Kính

Ngữ Văn 6 Bài 6 Đọc: Tuổi thơ tôi (Nguyễn Nhật Ánh) - Chân trời sáng tạo

Thuyết Trình Về Ô Nhiễm Môi Trường Nước Hiện Nay

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ngữ Văn 6 Bài 6 Đọc: Gió lạnh đầu mùa (Thạch Lam) - Chân trời sáng tạo

Ngữ văn 6 Bài 7: Cây khế - Kết nối tri thức

Cách trả lời thông minh khi bị chửi bị cà khịa

Ngữ văn 6 Bài 7: Vua chích chòe - Kết nối tri thức

Ngữ văn 6 Bài 7: Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích - Kết nối tri thức